Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

Cô đơn giữa sự yêu thương

Lâu rồi mới lại vào đây
Gần đây công việc thực sự là qus nhìu rồi, có lúc cảm thấy rất mệt mỏi, cảm thấy cuộc đời này thật bất công biết bao, nhưng vẫn phải cố gắng sống và đối mặt với mọi vấn đề, chỉ có thể than vãn rồi lại tiếp tục công việc của mình , vì ko ai có thể giúp mình cả...
Yana, anh đã từng nói rằng "Sắt thép dù cứng thế nào, nếu bị nung nóng rồi làm lạnh, cứ thế lặp đi lặp lại cũng sẽ dễ dàng bị vỡ vụn. Con ng ai cũng có tình cảm.Tôi đã nhận được nhiều tình yêu thương của mọi ng, nhưng cũng có lúc cảm thấy ko được ai quan tâm.Chuyện đó tái diễn nhiều lần nên tôi thường có cảm giác cô độc.Tôi hay buồn bã ko có lí do"
Anh biết ko, e đọc những dòng đó thì đau lòng lắm, đôi lúc e cũng có cảm nhận như anh vậy, mn đúng là cũng quan tâm, yêu thương e..nhưng e vẫn cảm thấy mình rất cô đơn, vẫn cảm thấy mn ko thể nào hoàn toàn hiểu mình được, đôi lúc cố tỏ ra mạnh mẽ, ko muốn ng khác biết mình cũng chỉ là một kẻ yếu đuối cô độc giữa cuộc đời này...
Nhiều lúc cảm thấy đau lắm chứ, nhưng biết sao được, hình như số phận sắp đặt , cuộc đời e làm phải như vậy a ah...
Anh đã cảm thấy như vậy, và anh đã quyết định ra đi, còn e thì sao? e thật sự ko biết, e vẫn chưa đến tuổi như a, nhưng bản thân e lại suy nghĩ lung tung rất nhiều thứ a ah, cảm thấy bản thân mình chưa bao giờ có thể thoát khoirmawcj cảm tự ti cả...
cảm thấy bản thân chưa bao giờ có được tình yêu thương thật sự của mn, cảm thấy xung quanh mình ko có tình cảm thật...nhìu lắm chỉ là sự thương cảm thôi...
e cũng ko biết nữa...
đôi lúc e rất sợ, sợ nhiều thứ lắm a ah...
sợ mn ko hề yêu thương e như họ đã nói, sợ mn xem thường e, sợ mn ghét e...
sợ, nỗi sợ hãi đó mãi mãi cứ thoe đuổi e, ám ảnh cuộc đời e...
biết làm sao đây nhỉ..