Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

[idol in my heart]Người đi ngang đời tôi - Park Yong Ha

Tôi có một idol, anh ấy là diễn viên và idol của tôi..anh ấy khác idol của mọi người rất nhiều..anh ấy thật sự..thật sự đã trở thành một ngôi sao đặt biệt..ngôi sao lấp lánh trong triệu triệu vì sao lấp lánh mỗi đêm trên bầu trời chúng ta đang sống. Liệu tôi có quá giả tạo chăng, khi sau hai năm anh mất, tôi lại nói anh là idol của mình…




Tôi nhớ lần đầu tiên biết đến anh, một cậu học sinh hiền lành, mang kính cận và tóc để hai mái..mộc mạc mà ấm áp…đó là nhân vật của anh trong Winter Sonata. Bộ phim mang con người có tên Park Yong Ha đi vào những kí ức trong tuổi thơ tôi. Anh ko quá nổi bật, không được săn đón nhiều, cũng ko có nhiều cảnh quay như Bae Yong Jun hay Choi Ji Woo…anh chỉ là một hình ảnh bình thường, ko quá nổi bật cũng ko đến nỗi quá mờ nhạt, có lẽ vì vậy mà anh trở nên đặt biệt với tôi chăng..vì bản thân tôi khi ấy cũng là một người như thế…Đối với anh, có lẽ ấn tượng với vai diễn trong WS  làm tôi nhớ anh nhiều hơn những người khác, cũng bắt đầu yêu thích đặt biệt hơn một chút..nhìn anh với gương mặt hiền lành, nụ cười ấm áp, cùng đôi mắt buồn sâu thẳm..làm người ta có cảm giác gần gũi, bình yên. Thời đó, Công nghệ thông tin ko phát triển như bây giờ,những đứa trẻ ở quê như chúng tôi chẳng biết gì là làn sóng Halyu, lại càng chẳng biết phải tìm kiếm thông tin nghệ sỹ mình yêu thích ở đâu, chỉ có thể trông chờ người ta xuất hiện trên các bộ phim chiếu trên TV. Vì vậy, hiểu biết của tôi về anh chỉ là cái tên Park Yong Ha, cùng hai bộ phim WS, cùng Loving You…

Trãi qua một thời gian dài không có phim của anh chiếu trên TV, tôi cũng dần chạy theo hình ảnh các diễn viên xinh đẹp khác, quên mất con người mang tên Park Yong Ha đi..rồi đến một ngày, tình cờ nghe được “Just like the first day” trong phim “All in”. Ngày đó thật sự không biết đây là bài hát do anh trình bày, chỉ là ngưỡng mộ giọng ca trầm ấm của người ca sĩ này..nghe mãi nghe mãi vẫn không thấy chán..vì vậy mà theo dõi cả bộ phim, chỉ với mong muốn được nghe bài hát cất lên trong phim. Cho đến một ngày, cũng không nhớ rõ làm sao lại biết được bài hát này do anh hát…thật có duyên..tình cảm giành cho anh lại tăng thêm một bậc.."Just like the first day" cũng theo tôi từ ngày đó đến tận bây giờ.






Có lẽ con người anh đặt biệt có duyên với sự đơn độc, MV đầu tiên của anh tôi xem được…"Tidings"…chỉ có thể dùng hai từ "hối tiếc" để hình dung MV, khi con người ta chỉ cách một bước nữa thôi là có thể với tới được hạnh phúc rồi, thì bỗng dưng tất cả đều vụt mất..tình yêu còn đó nhưng nó được con người đó đem chôn sâu vào trong lòng đất lạnh kia..chỉ còn lại đau thương..MV này sau này khi xem lại làm bản thân tôi có rất nhiều liên tưởng đến cuộc đời thực của anh…


Có lẽ bản thân chưa từng trãi qua đau thương nên khi gặp chuyện thực sự làm bản thân cảm thấy rất đau lòng…có ai biết được vào một ngày, khi bạn đang ngày ngày chờ mong bộ phim đánh dấu sự trở lại của người mình thích đang chuẩn bị bấm máy thì có người nói với bạn “Em ơi cái thằng diễn viên trong Bản tình ca mùa đông chết rồi này” … 30.06.2010 cái ngày mà có lẽ phải mất một thời gian dài tôi mới có thể lãng quên … nếu là bạn thì bạn có tin được không, khi vừa mới hôm trước vẫn còn thấy tin tức tốt như thế.. bản thân tôi khi đó không tin được ..nhất định bảo không phải, còn bảo anh ấy sắp đóng phim mới, chắc là cảnh quay trong phim mới của anh ấy đấy.. thế mà ai biết được, chỉ cần vào google, search cái tên ấy ra..kết quả hàng chục trang đáng tin hay không đáng tin đều giật cùng một Titl “tự tử”.. hai cái từ ấy đập vào mắt đến đau lòng …sao lại có thể vậy được, anh chỉ mới hơn ba mươi tuổi ..con đường phía trước của anh còn rất dài mà…sao lại chọn con đường đó để đi … cái con đường mà cho dù có hối hận cũng chẳng cách nào quay lại được ấy…tiễn anh đi trong một ngày mưa .. con người vĩnh viễn nằm lại nơi lòng đất lạnh đó, Play "Just like the first day".. cùng mọi người đưa anh lần cuối.. mưa ảm đạm, màu đen cũng ảm đạm, mưa và nước mắt hòa lẫn vào nhau …nhớ lại sống mũi vãn cay cay.

Anh đã thật sự rời xa, để lại nhiều tiếc nuối cùng đau lòng cho người ở lại, nhưng đáng lẽ phải ghét anh.. trách anh sao lại ngu ngốc làm ra cái chuyện như vậy, nhưng bản thân vẫn chẳng hiểu sao không ghét cũng không giận … đôi lúc còn cảm thấy anh làm vậy là không sai. Mặc kệ tất cả, cái gì cũng đã trôi qua rồi, cũng không cần tranh đua ai đúng ai sai nữa, chỉ luôn cầu chúc anh bình yên, có thể sớm được siêu thoát. Bước vào một kiếp sống mới tốt hơn. Và nếu thực sự có kiếp sau, mong anh trở thành một người bình thường thôi, chỉ cần bình bình an an di hết cuộc đời một cách hạnh phúc vui vẻ là được.

[idol in my heart]Có một Kim Jae Joong không hoàn hảo – Kim Jae Joong


Last edited by forever1401 on 20-7-2012 11:05




[idol in my heart]Có một Kim Jae Joong không hoàn hảo – Kim Jae Joong



Lần đầu tiên nhìn thấy con người mang tên Kim Jae Joong, lúc đó là trên một chương trình âm nhạc trên TV phát một ca khúc của TVXQ, chỉ ấn tượng bởi năm người rất đẹp, chẳng biết họ là ai, hát bài gì, nhớ nhất chí có cái tên TVXQ, còn thì chẳng phân biệt được ai là ai, cũng chẳng quan tâm mấy, lúc đó thích US-UK hơn.

Lần thứ hai thấy Kim Jae Joong, là đọc cái tin liên quan đến việc Yona mất, ừ, nghe bảo anh đang thu âm và đã khóc khi nghe tin, nhìn cái ảnh, Jae trong mắt mình lúc đó không đẹp như mọi người vẫn khen, chỉ là một người bình thường thôi, không quan tâm lắm.

Lần thứ ba nhìn thấy, tại sao thời gian gần như vậy nhưng lại không nhớ được đó là khi nào, chỉ biết từ khi đó cái người tên Kim Jae Joong đi vào lòng mình.

Lúc đầu chính là sự tò mò về một con người được mọi người khen là mỹ nam, nhưng mình nhìn sao vẫn thấy anh ấy bình thường thôi mà…có một sự tò mò nào đó làm mình muốn tìm hiểu về con người này. Sau đó lên mạng tìm hiểu, đọc được rất nhiều bài viết về DBSK, và trong năm người, đặt biệt chú ý đến Jae Joong…đến tận bây giờ, vẫn không hẳn thấy Jae là một siêu cấp mỹ nam như mọi người vẫn khen, chỉ là yêu nên thấy đẹp, đơn giản vậy.

Yêu thích Kim Jae Joong không phải vì anh đẹp , không phải vì anh tài năng, đó chỉ là một phần nhỏ., còn một phần rất lớn, đó chính là vì bản chất con người anh, một Kim Jae Joong mạnh mẽ, kiên cường, một Kim Jae Joong đầy nghị lực, một Kim Jae Joong với thân thế đầy bi thương, một Kim Jae Joong ấm áp, quảng giao và đôi lúc rất hâm đơ.

Đối với nhiều người, Kim Jae Joong là một người hoàn hảo, nhưng đối với tôi, anh là một người không hoàn hảo.
Cuộc đời anh, khi sinh ra đã bất hạnh, một gia đình tưởng là rất đầm ấm hạnh phúc, đến một ngày, chợt phát hiện ra đó chỉ là một thứ hạnh phúc tạm bợ, họ là cha mẹ anh, đúng, ko ai có thê phủ nhận điều này, nhưng anh còn một cuộc đời khác, một cái tên khác, một Han Je Jung bị cha mẹ vứt bỏ…đến một ngày khi anh có được ánh hào quang cùng tiền bạc, họ trở về, nói hai tiếng xin lỗi với một đống lí do hoàn cảnh này nọ…nếu là tôi tôi sẽ chẳng bao giờ tha thứ, nhưng con người đó, anh không hận họ, anh tha thứ cho họ, sao lại lương thiện như vậy???Ngốc ạ, anh đáng lẽ không nên tha thứ cho kẻ đã vứt bỏ mình, tại sao họ có thể chăm lo chị/em anh còn anh lại bị đem cho đi, bản thân anh đâu có lỗi lầm gì.

Kim Jae Joong không hoàn hảo, khi có quá nhiều saesang fans dồn ép, anh cũng biết phản kháng lại, dù đối với nhiều người, anh làm vậy là không đúng, nhưng với tôi, anh không sai, họ là con người, anh cũng là con người, một khi bị dồn ép đến không chịu được nữa thì phải phản kháng lại, nếu không có lẽ một ngày nào đó sẽ bị họ bức chết, hành động cao thượng thì cũng phải xem đối tượng đó có đáng được nhận không đã..

Có một Kim Jae Joong tỏa sáng như hôm nay là hơn mười năm trời phấn đấu, cái gì mà chưa từng trãi qua…quãng thời gian thấm đẫm mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả máu nữa. Mười lăm tuổi của bạn trãi qua như thế nào??? Tuổi mười lăm của tôi rất bình yên, như bao bạn bè trang lứa khác đến trường, học hành chơi đùa, sống trong tình yêu thương chăm sóc của gia đình. Mười lăm tuổi của Kim Jae Joong là những ngày tháng bươn chãi với cuộc sống, một mình giữa chốn thị thành vừa phải kiếm cái ăn, vừa nuôi giấc mơ âm nhạc. Bạn có bao giờ vì vài đồng bạc mà phải đi hiến máu chưa??? Tôi chưa  và rất nhiều người trong chúng ta đều chưa từng, nhưng con người đó đã từng vì chút tiền đó mà làm vậy, ngày tôi xem anh rơi nước mắt kể lại khoảng thời gian vất vả đó, tôi cũng rơi nước mắt… nếu đổi lại là tôi lúc đó, chắc chắn tôi sẽ từ bỏ ước mơ, lập tức quay về để được cha mẹ bảo bọc yêu thương.

Có một Kim Jae Joong tùy hứng đôi lúc nói chuyện không khéo léo, không được nhiều người ưa thích, có một Kim Jae Joong khi biểu diễn lại bị té khỏi sân khấu, cũng có một Kim Jae Joong nỗ lực luyện tập đến tự làm bản thân mình bị thương.. sự kiên trì đó, sự ngốc ngếch đó, làm nên một Kim Jae Joong làm tôi rung động, làm tôi bây giờ ngày ngày dõi theo từng bước đường anh đi.

Sau này tôi có còn yêu thích anh nữa không tôi không biết được, cũng không muốn nghĩ nhiều, tôi chỉ quan tâm ngày hôm nay, có một người thực sự làm tôi vừa yêu thương vừa khâm phục. Và con người đó mang tên Kim Jae Joong, một con người không hoàn hảo trong tim tôi.