Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

:) Một mớ hổn độn rối rắm

Biết bắt đầu từ đâu nhỉ?
Công việc? Nói thật là ko thik lắm sếp của bi giờ nhưng có lẽ khi ngta làm sếp rồi thì suy nghĩ sẽ khác so với những đứa làm công ăn lương như mình..trách nhiệm ko đủ, động lực ko lớn..cứ vật vờ làm việc rồi đợi đến ngày lãnh lương..ngày hạnh phúc nhất trong một tháng... Công việc này cũng bắt đầu được gần nửa năm rồi, mọi thứ dần đi vào ổn định và bản thân mình thì còn một cơ số việc chưa xong mà cũng chưa biết nên làm thế nào? Lúc mới bắt đầu ko nghĩ là có thể trụ vững đến thời điểm hiện tại, nhưng giờ cũng ổn ổn rồi đó, dù có nhìu thiếu sót và ko hài lòng về nhau, nhưng có lẽ thời điểm hiện tại là "vì chúng ta còn cần nhau" nên mọi thứ cũng ổn. Hy vọng có thể gắn bó lâu dài và bản thân cố gắng hoàn thiện kỹ năng bản thân và cùng đi lên vs cty. Cố gắng tìm một nơi có thể gắn bó lâu dài để ko phải lông bông nhảy việc nữa.
Học hành? Lười, lười khủng khiếp, mún học tiếng anh mà sao dù đã nói bao nhiu lần thì nó đều ko đủ động lực và quyết tâm để rồi bỏ dở giữa chừng. Lối thoát nào cho bản thân đây?

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

NHỚ


Hok biết sao nữa, dạo này thấy nhớ những ngày xưa ở kst ghê luôn. May là sau bao nhIU ngày thầm lặng hôm nay vào lập thread vẫn nhớ được cách lập như thế nào. Bản thân cũng thấy bạc bẽo dễ sợ, bao nhiêu ngày chỉ vào ngó vài cái tin tức rồi đi ra, đến nick cũng lười login. Thấy có lỗi 

Hok biết hồi xưa thế nào mà có thể viết được nhiều chữ vậy, có lẽ hạnh phúc và quá vui vì có nhiều ng có ý nghĩa với mình ở đây, rồi thì nếu than vãn cũng có ng chia sẻ, có ng yêu thương.. để mà giờ đây.. mọi thứ cứ như bong bóng xà phòng mà vỡ tan hết trơn. 

Lúc vui thì chả nghĩ gì đâu, buồn buồn như bây giờ thì lại đau lòng vô cùng... chỉ gói gọn trong 1 từ ngắn ngủi ...NHỚ.

Nói chứ con ng ta lớn lên rồi ai chả thay đổi, chính bản thân mình còn thay đổi xoành xoạch... nhìn lại mình của bi giờ và của 4 năm trước những ngày đầu mới bước chân vào kst thì một trời một vực.. ôi cái thời thanh xuân nhiệt huyết biết bao... bao nhiêu biến cố qua đi.. với từng ấy thời gian bên nhau cứ nghĩ nó sẽ bền vững lắm lắm cơ... cơ mà hay thật.. mình cũng góp phần đạp đổ mọi thứ đi.. giờ thì sao chứ... tiếc muốn chết đi á... cơ mà cái bản tính nhút nhát ích kỷ lại chẳng bỏ được..rồi chọn bỏ tình cảm bạn bè 4 năm đó... ừ .. ảo đến thật... thật rồi giờ nó lại thành hư ảo... cái này gọi là gì nhỉ .. "cát bụi lại trở về với cát bụi" chăng? Có lẽ so sánh hơi khập khiễng rồi, cơ mà chịu, văn chương hơi kém ấy mà.

Nói chứ , từ đó đến giờ vẫn tự hào lắm cái động hộ ly nổi danh xa gần, lại thân thiết đến nhìu ng phải ghen tỵ đỏ mắt vì sao có cái thứ tình bạn ảo biến thành thật lại có thể bền lâu vậy.... Hỳ... Zui lắm á.,,, nhưng mình làm sai một vài việc .. và bi giờ thì với mình mọi thứ tan tành hết trơn rồi... 

Một chuyện nhỏ như cọng cỏ, nhỏ đến mức mình gần như quên mất đã từng tồn tại trên đời này cái cọng cỏ do mình gieo rắc lên đó.. để rồi một ngày mưa bão nào đó, nó quay lại đâm ngược vào lòng mình... tất tần tật theo cơn bão đó quét sạch..tan nát...Haha, đời nó đau thế đó... 

Rồi thì cái con bé mình từng yêu thương nhất động, thân nhau đến mức một tuần ko gặp là thấy nhớ, đùng cái .. ngu .. chuyển vô ở chung là gì cho giờ chị em chẳng nhìn mặt nhau nổi.. tình cảm như có bức tường vô hình vừa cao vừa dày ngăn cách.. đến nỗi đôi khi mấy câu xã giao đơn giản lắm lúc cũng lười nói.. mà mình á... cái loại ng tệ bạc.. đã ko thik là cứ trơ mặt ra đó.. lạnh như băng , đã vậy cái mặt lại chẳng xinh đẹp gì cho cam.. nên nhìn vô là ... phát ghét ... hok nói thì thôi, nói câu nào là cay nghiệt câu đó...

Mà cũng tại bác tác giả nào đó, ai bảo viết nên tác phẩm đặt cái tựa hay quá làm chi để lúc con bé hỏi tui hồi trước chị em mình hay tâm sự lắm mà .. bản thân lại phán câu xanh rờn ... "AI RỒI CŨNG KHÁC" tui cũng biết câu đó làm nhỏ thương tổn chớ... cơ mà.. thôi lời nói ra như bát nước đổ đy, hốt lại cũng chẳng nguyên vẹn như ban đầu, thể nào trong đó chẳng có chút đất cát bụi bẩn gì đó... Mà nói thật tình là, ngụy biện tý chớ.. lỗi ko hẳn ở tui.. bản thân tui xưa này hiếm khi nào xem trọng ng nào hết trơn, đôi lúc coi quan trọng quá thì khi ngta thay đổi thì tui phải là ng phũ với ngta trước chứ ko mún để ngta tổn thương mình... có vẻ ích kỷ nhưng chắc thế thì giảm thiểu tối đa tổn thương của mình rồi đúng ko? (Chắc do vậy mà ế tới giờ  ).

Căn nguyên mọi chiện thì ... thôi tui giữ trong lòng được rồi... để từ từ nó hư thúi rồi tan biến đy, nhìu lắm thì chắc cũng để lại chút mầm mống "ung thư lòng" cho bản thân thôi... 
Lại bắt đầu tìm kiếm mối quan hệ mới để lấp đầy những tan vỡ đó... 28 tuổi rồi.. mà sao thất bại bao lần vẫn chưa rút được chút kinh nghiệm nào hết trơn. 


Thực sự ko muốn lớn đâu, làm ng lớn ... mệt quá. 

Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

New hair

Ah, hôm qua mới đi làm tóc.. dạo này chi tiêu hơi nhiều cho khoản điệu đà, cũng tiếc tiền cơ mà được ng khác khen xinh đẹp thì thật thích quá chừng luôn.
Hôm qua lúc tóc mới làm xong nhìn lạ lắm, trông iêu iêu bởi vì ko mang kinh nên nhìn mờ mờ trông rất trẻ trung a. Thích tóc mới lắm á, cứ sờ sờ mãi :x
Để ký niệm ngày mình từ bỏ mái tóc thẳng đã giữ gìn hơn hai mươi bảy năm qua nên viết một bài cho bản thân. 
For à, cuộc sống đang tươi đẹp và hạnh phúc lắm..có nhiều việc còn chưa ổn, có nhiều thứ còn chưa tốt, bản thân vẫn chưa làm gì được cho cha mẹ..cơ mà...cho mình ích kỷ xíu nhé, xíu thôi...để thấy mình cũng xinh đẹp và có thể khiến ng khác yêu thương.

Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

Đi làm rồi..ko thất nghiệp đâu...

Hỳ hỳ, không biết nữa, có lẽ mọi thứ mình nói với ngta đều là ngụy biện khi chọn nơi này là chốn dừng chân. Bi giờ đang ngồi trong giờ làm mà viết blog đây này..lại trốn việc..cơ mà thực sự cũng ko có việc gì để làm í chứ...Cứ nghĩ kết thúc công việc ở đó thì sẽ có vài ngày về chơi với Cục bông bé nhỏ ở nhà, ai biết đâu được lại bắt đầu công việc mới một cách vội vàng như vậy... Ngày đầu tiên bắt đầu một công việc mới thực sự bị shock vì nó quá buồn và ko có việc gì để làm,,, cho đến hiện tại cũng hơn một tuần rồi nhưng vẫn chưa thực sự làm quen được, cơ mà sẽ cố gắng một thời gian, nhìn xem công ty ổn định đi vào hoạt động sẽ như thế nào. Mọi thứ do một tay mình xây dựng nên cũng có cái hay, chịu khó học hỏi tìm tòi, tìm hiểu và sắp xếp mọi thứ khoa học hơn, cũng có thể nắm vững từng khâu của vấn đề để có thể học hỏi và rút ra những kinh nghiệm cho bản thân. 
Công việc rồi sẽ dần nhiều lên và một mình sẽ tự làm tất cả, sẽ ko còn có ai để tị nạnh hay chờ mong sự giúp đỡ , có lẽ vì thế sẽ làm tốt hơn, tự hứa với bản thân nếu đã lựa chọn trở thành một kế toán thì dù có muốn hay ko cũng nhất định phải trở thành một ng tài giỏi và chuyên nghiệp.. những khó khăn trở ngại hiện tại càng ko được lùi bước vì một ngày nào đó mình sẽ thực sự tài giỏi. 

Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Lại thất nghiệp

Hơn hai tháng rồi nhỉ, bắt đầu một công việc mới, tưởng là một môi trường vô cùng tốt đẹp, đồng nghiệp vui vẻ, công việc học hỏi được nhiều thứ.... ai có ngờ được những thứ phải đối mặt lại nặng nề như thế. Có một chút sai lầm của bản thân, một phần ít kỷ của bản thân, một phần tự phụ và một cơ số những sai sót đã xảy ra...thế nhưng cũng chẳng bao giờ nghĩ đến mình có cái kết cục như thế. Thực sự là tổn thương lòng tự trọng, mình từng tự hỏi nếu ngta giữ lại thì sẽ ở lại chứ ... lòng tự trọng bản thân tuyệt đối sẽ ko ở lại.. cũng sợ con đường phía trước lắm..nhiều khó khăn, nhìu chán nản nhưng ngoài cách đối mặt nó thì còn có thể làm thế nào. Hôm nay điện thoại về nhà hỏi mẹ chuyện nhà lại thấy có lỗi, chẳng giúp gì được giờ lại làm gánh nặng nữa sao.. phải cố gắng, cố mà tìm một nơi dừng chân, lần này cho dù có ấm ức hay mệt mỏi thì vẫn phải cố gắng, ko được từ bỏ nữa...
Khoảng thời gian này lại thực sự cần một bờ vai có thể tựa vào, yếu đuối một chút, dựa dẫm vào ai đó,,,thế nhưng bản thân có một mình thì biết làm sao.... chẳng muốn quan tâm bất kỳ ai nữa,,,sao phải lo lắng cho một ai khác khi chính bản thân lại ko thể tự giúp đỡ chính mình...rất mệt thực sự mệt lắm..có ai hiểu?????

Thứ Tư, 14 tháng 5, 2014

Quê tôi...

Ờ thì , tôi yêu BD quê tôi với cuộc sống yên ổn hiền hòa, con ng cũng đáng yêu nhiệt tình...tự dưng mấy hôm nay phát sinh một vài vấn đề mang tính "thời sự" và một vài điều ko hay xảy ra trên chính quê mình, xót xa một chút, khó chịu một chút, phẫn nộ một chút...đọc báo chí mà mắt cứ cay cay... Cũng là ng trong một nước sao nỡ thương tổn nhau...các bạn phá hoại để thõa mãn cái tôi nhất thời, cái mà các bạn gọi là "lòng yêu nước" .... mà có thật là mọi thứ xuất phát từ lòng "yêu nước" ko? Các bạn có từng thực sự dừng lại mà suy ngẫm mình đang làm cái gì vậy, làm như thế có ý nghĩa gì, có lợi ích gì cho đất nước...hay đơn giản các bạn chỉ đang hùa vào tâm lý đám đông, các bạn đang làm thõa mãn cái tôi ích kỷ của mình...mà có từng nghĩ đến "hậu quả" sau đó hay ko? Các bạn nghĩ rằng chỉ cần hùa vào đám đông, đập phát như những kẻ điên cuồng hiếu chiến, sau đó mang theo "chiến lợi phẩm" và bỏ lại sau lưng mình sự tan hoang của nơi đã cho bạn công ăn việc làm, mang đến cho bạn sự ổn định, cả niềm hạnh phúc nữa.... Mọi chuyện qua đi rồi, các bạn có nghĩ đến cuộc sống sau này của mình ko? Bạn sẽ thành "anh hùng" ư? Đừng mơ tưởng...bạn chẳng bao giờ xứng đáng được với cái từ ngữ thiêng liêng đó đâu... Rồi cuộc sống của bạn sẽ chỉ còn sự khốn cùng vất vả...còn ai dám chứa chấp, thuê mướn những kẻ đã tàn phá công xưởng của mình, cướp bóc tài sản của mình nữa.... Những ng đó mất tài sản, mất tiền rồi thì họ vẫn có thể làm lại , có thể kiếm lại được những gì đã mất..còn các bạn...tương lai sẽ đi về đâu....

Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014

Thất vọng một tẹo...

Hôm nay đứa em và ng bạn mình yêu quý , kỳ vọng lại làm mình thất vọng một chút. Con bé ở nhà khác hẳn ngoài đường, nhìu lúc ko nhận ra được nó là con bé mình quen biết nữa..chẳng hiểu tại sao???? Cơ mà thôi chịu, mình cũng chẳng là gì, mỗi ng có cách sống và suy nghĩ của riêng mình, nên mình cũng chẳng thể can thiệp. Còn cô bạn í nữa, có lẽ mình ko hiểu được tâm trạng ng bạn đó, nhưng mình mong cô ấy có một khởi đầu tốt để chấm dứt 3 năm trời lông bông ko ổn định, tương lai mịt mờ..dù gì thì ở cái tuổi 28 cũng ko còn nhiều thời gian mà lãng phí nữa...nhưng cô ấy lại đánh rơi cơ hội đó lần nữa...chẳng biết rồi sẽ ra sao, mình có chút giận, nói chuyện như vậy chắc cô ấy giận mình nên ko thèm trả lời nữa,..haizzz... ko biết nữa...
Công việc mới thực sự cũng mệt lắm, sếp chẳng tâm lý, cũng chẳng biết cách tổ chức sắp xêp công việc, chỉ toàn biết ra lệnh..cơ mà..cố lên nà...ở đâu mà chẳng vậy. Không ở đâu hoàn hảo cả..cơ mà chị đồng nghiệp mới đáng iêu lại sắp nghĩ rồi..buồn một tẹo...>"<

Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

Gửi NgocHaLe

Có cảm giác cái blog của mình có ng động tay động chân vào, chẳng nhớ rõ mình viết blog lần cuối là ngày nào nhưng ko thể là năm ngoái được. Hic, một phần kia đã đi nơi nào rồi???


Mình bắt đầu công việc mới được một tuần rồi, chẳng biết tương lai thế nào chứ thấy các sếp ko dễ hầu hạ tí nào. Cứ tưởng tìm được công việc ổn định vs mức lương cũng ok, nhưng xem kỹ lại thì thật sự là mọi thứ cũng ko tốt như mình tưởng , nhưng biết sao được. lần này nhất định phải cố gắng thật tốt, dù có muốn đổi việc thì ít nhất cũng phải trả hết nợ và quan trọng là học hỏi được kinh nghiệm để trở thành một kế toán thực sự, mình muốn bản thân thật sự giỏi và thành công , những khó khăn hiện tại nhất định phải cố gắng vượt qua. Có nhìu việc khác có thể tốt hơn , ít mệt óc hơn nhưng mình đã lựa chọn học kế toán thì nhất định phải theo con đường này đến cùng. Mình muốn sống trong sạch và thành đạt.



Hạnh phúc ai chẳng muốn, có ng để dựa dẫm lại càng muốn hơn nhưng nếu hiện tại ko có được những thứ đó thì phải kiếm thật nhiều tiền để lấp đầy khoảng trống tình cảm kia. Cũng ko chắc có ai đó trong tương lai sẽ nguyện ý yêu thương mình, bảo vệ , cho mình dựa dẫm cả đời,,,cho nên thay vì cứ ở đó than thân trách phận hay chờ đợi vô vọng thì cứ tận hưởng cái mình có hiện tại và kiếm tiền để thỏa mãn bản thân. Mình có có rất nhiều thứ muốn thực hiện, có nhìu nguyện vọng chưa hoàn thành, mình sẽ cố gắng hoàn thành nó. Mình muốn báo hiếu ba mẹ, muốn chăm sóc em gái, muốn yêu thương chị gái, muốn nâng niu cháu gái, muốn sống một cuộc sống thoải mái đầy đủ...vì vậy lần này mình nhất định sẽ cố gắng, nhất định sẽ mạnh mẽ vượt qua hết thảy.



Cuộc đời ai cũng đều ko phải màu hồng cả, có ng may mắn hơn thì con đường thành công của họ đến nhanh hơn nhưng nếu mình đã ko có những thứ đó thì mình nhất định phải càng cố gắng hơn họ. Nhất định sẽ tiến về phía trước.

Fighting..............