Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Ba, 8 tháng 5, 2012

Mưa chiều...


Một ngày Sài Gòn mưa, tâm trạng cũng ảm đạm như thời tiết, mắt cũng ươn ướt nước, là muốn khóc nhưng ko thể khóc..um, cũng chẳng sao..cái gì rồi cũng sẽ trôi qua hết thôi..rồi sẽ chẳng có gì có thể làm mình gục ngã…con đường này vốn chỉ có một mình mình bước đi..ngã rồi thì tự mình phải đứng dậy mà bước tiếp..đâu ai nâng mình dậy đâu nào..ko sao cả..như hàng trăn ngàn lần trước đây..khi ngã vẫn có thể tự mình đứng dậy..khi khóc vẫn là tự mình lau nước mắt…đừng nghĩ gì cả..tất cả xung quanh cũng chẳng có ý nghĩa nào hết…thế nên đừng vì cái xung quanh kia mà đau lòng mà rơi nước mắt chứ…ko đáng đâu nào…để giành nước mắt đó để khóc khi khác đâu nào.

Giá như được như mưa nhỉ..một trận mưa thật to..cuốn trôi đi hết, là phiền muộn cũng được, là thất vọng là nản lòng cũng ko sao…cứ theo dòng nước mà trôi đi..để khi mưa tạnh, nắng lên, bản thân lại đủ mạnh mẽ để bước tiếp… yếu lòng một chút cũng ko sao đúng ko??? Mình là con gái mà, con gái thì có quyền được yếu đuối một chút..một chút thôi..bé tí ti thôi..rồi mọi chuyện sẽ qua…chẳng có gì có thể làm ta gục ngã..ta lại mãnh mẽ như ta đã từng… có làm sao đâu chứ đúng ko nào…

Ko phải lần đầu tiên cũng chẳng phải lần cuối cùng…cứ đổ hết lên ông trời đi vậy…ai bảo hôm nay ông mưa làm gì..mưa rồi làm ngta buồn theo mưa… cái gì mà nước mắt hòa cùng mưa chứ..mình ko muốn bị ướt đâu..chẳng lãng mạn cũng chẳng đẹp..đã thế sẽ bị ốm..tốn tiền mua thuốc lại chẳng ai chăm sóc…lúc đó há chẳng phải lại càng bi ai sao…

Cuộc sống vốn chẳng bao giờ dễ dàng cả..bản thân phải cố mà chịu đựng, phải sống đã chứ rồi mới cố gắng có được hạnh phúc…

Nhiều ng cũng buồn cười thật..có nhìu cái hơn ng khác, hạnh phúc hơn ng khác…bản thân lại ko biết trân trọng…mà hình như mình cũng là một trong số đó nhỉ???? Haha, nực cười, bản thân như vậy lấy tư cách gì nói ai nào..đúng là kẻ xấu xa ích kỷ mà..

Không có nhận xét nào: