Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2012

Empty....

Yona à, làm sao bi giờ, em buồn quá anh ah. Tính ra con ng thật sự rất bạc bẽo anh nhỉ, chỉ hơn một năm mà một đứa như em với lời hứa mãi mãi kia, lại dễ dàng quên anh đến như vậy, anh có thât vọng không?
Chắc là ko sao anh nhỉ, căn bản có bao nhiu ng đã quên, cũng còn được bao nhiêu ng nhớ..chỉ còn lại chút ký ức cũ thôi…hôm trước cer bảo e quên a rồi, bảo e nói cái gì là nguyj biện, thực chất đã quên rồi mà..hình như cer nói đúng a ah..bây giờ đã ko còn như hai năm trước nữa…Anh dừng lại, thời gian của cuộc đời anh cũng dừng lại ở ngày đó, còn em vẫn bước tiếp..ngày qua ngày, thời gian thay đổi..anh vẫn như thế nhưng em thì ko như vậy nữa…em ko còn là em của hai năm trước nữa rồi, em trong quãng thời gian hai năm đó đã đổi thay rất nhiều.
Bây giờ đối với anh tình cảm em chỉ còn lại chút ký ức đó, cùng những hình ảnh ko nỡ vứt bỏ, những bài hát ko nỡ nhấn nút Del thôi. Đến một lúc nào đó, em sẽ ko  còn ngập ngừng khi xóa ảnh anh, hay đắn đo ko nỡ del đi những bài hát đó. Lúc đó là e hoàn toàn quay lưng lại với anh rồi anh nhỉ
Nhưng cho đến khi đó, anh hãy vẫn bên cạnh em, để mỗi lần khi e đau khổ hay thất vọng, vẫn có thể Yona ah, Yona anh biết ko….tha thứ cho em đã ik kỷ anh nhé.
Yona ah, anh biết không, thời gian của em mỗi ngày trôi đi đều ko có ý nghĩa..em ko bít mình hiện taị là vì cái gì mà sống những ngày tháng như thế. Những ngày tháng sống không mục tiêu, tự mình gặm nhắm nỗi cô đơn..ngày trước dễ rơi nước mắt là thế, vậy mà bây giờ, khó lắm anh ah…có phải thực sự e  đã chai sạn đi rồi, chẳng còn biết khóc nữa.
Em biết bản thân so với nhiều ng vẫn rất hạnh phúc, rất may mắn..chỉ là những ngày tháng một mình này cô đơn quá anh ah…có lẽ con ng ta càng lớn càng sợ cô đơn hay sao ấy… em dùng rất rất nhiều việc để lấp đầy khoảng trống thời gian, tâm trí cũng ko có sức lực mà suy nghĩ lung tung nữa..nhưng những lúc một mình suy nghĩ..em lại cảm thấy bế tắc cho cuộc sống của chính mình.
Đôi lúc em chẳng biết rốt cuộc là em buồn cái gì, cuộc sống của em còn cái gì chưa được hài lòng…chỉ thiếu mỗi một tình yêu thôi, tại sao cứ phải khổ sở thấy cuộc sống ko toàn vẹn như thế.
Bản thân em càng lúc càng không ra sao rồi anh ah. Anh nói em bây giờ phải làm gì để thoát ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn này đây? Làm sao để có thể thực sự sống vui vẻ, làm sao để thực sự mỉm cười vui vẻ????
Đến cuối cùng thì em sẽ phải làm sao cho đúng đây????



Không có nhận xét nào: