Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Tự tình cuối tháng...

Hôm nay 30 rồi, tự dưng ngồi rảnh lại cảm thấy buồn...Cuộc sống khi phức tạp thì mệt mỏi, đến lúc đơn giản lại cảm thấy nhàm chán. Cuộc sống của mình vốn rất phong phú, nhưng sao khoảng trống trong lòng lại ko thể nào lấp đầy được. CHo dù có đi làm , đi học hay đi chơi cả ngày..đêm về vùi sâu trong giấc ngủ..lúc đó chỉ là ko có suy nghĩ được gì nữa thôi, nhưng ko suy nghĩ ko có nghĩa là ko có vấn đề.

Bản thân dù sao cũng thấy trống trãi lắm, chỉ có một mình đi về..những lúc buồn chính mình cũng ko biết nên làm thế nào...sợ cái cảm giác ngồi ko ko làm gì ở nhà một mình lắm..cô đơn, lạnh lẽo, buồn tẻ...

Vốn tưởng cuộc sống như vậy rất ổn, ngoài mặt lúc nào cũng vui vẻ, lúc nào cũng cười nói, nhưng chính là, sự vui vẻ, nụ cười đó, chẳng biết là do đâu hay vì cái gì vì ai cả....Thật ra rốt cục mình có vui hay ko, có hp thực sự hay ko nhiều lúc chính mình cũng quên mất... Chính là cuộc sống bận rộn thì sẽ ko nghĩ đến, sẽ thấy rất hài lòng với bản thân hiện tại...

Nhưng rồi những lúc một mình nghiêm túc suy nghĩ...rốt cục cái gì là lẽ sống, cái gì là hạnh phúc thật sự của mình, tất cả đều ko có câu trả lời...làm sao được đây,cứ mãi sống thế này sao? để  tg cứ vô nghĩa mà trôi qua..sống qua ngày tháng, để cuộc đời cứ thế đến đâu thì đến sao? Thật sự ko cam tâm. Nhưng ko cam tâm thì sao? Phải làm thế nào đây? Mình ko biết, thật sự ko biết..rốt cục là bản thân muốn gì, nên làm gì, làm như thế nào mình đều ko biết..đâu là ánh sáng chỉ cho mình con đường đúng đắn để đi đây?

Đến cuối cùng, có phải vẫn chỉ có chính mình mờ mịt ko lối thoát, sống những ngày ko định...sống cứ sống, chỉ là ko thể chết đi mà thôi ư?

Không có nhận xét nào: