Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

20150418 D622 Cũng lâu rồi ko viết nhỉ - Đêm SG thứ 7 - chuẩn bị đi ngủ

Dạo này đọc được nhiều bài về JJ, có vẻ được lòng mấy cậu bạn nhỏ trong quân ngũ nhỉ..đúng là ng dễ thương đi đâu cũng dễ làm quen bạn. Mong là trong đó mọi thứ đều tốt đẹp, nhìn cái thực đơn hàng ngày thế bảo sao nhìu a sau khi xuất ngũ thì béo lên..ngày nào cũng sữa..khiếp..cơ mà có thế thì mới có sức mà huấn luyện. Vậy là cũng đi được 18 ngày rồi ấy...còn lại cũng 1 khoảng tg dài nữa.. cùng nhau cố gắng JJ nhé...

P/s: Viết một cái Ps thật dài cho bản thân
Công việc dạo này nhiều quá mà cũng mệt mỏi, cộng thêm có 1 vị lãnh đạo mới vào..dù mình chẳng coi ngta là sếp mình, cơ mà dù sao thì đó cũng là vợ sếp nên cũng ko thể coi là đồng nghiệp được...mà thôi kệ, dù sao cũng ko đụng chạm nhìu, ở đâu cũng có cái bất cập của nó nên cứ cố đến khi nào ko được nữa thì mới tính tiếp.

Muốn học tiếng anh để cải thiện mức lương, thay đổi môi trường mà nói rồi chẳng kiên trì nổi, bao nhiu lần đến giờ vẫn ko làm được thiệt là tệ hại..giờ là giữa t4...hok biết đến t7 có được tăng lương hok nữa..mong là tăng lên để có động lực mà làm chứ cứ thế này tiền bạc thì ko có, cv thì cực mà chán chết mất...

Tự dưng dạo này thấy GATO với nhiều ng, chẳng hiểu sao mình sống tốt, sống lễ độ, thân thiện với mọi thứ như vậy mà có nhiều thứ vẫn ko cách nào có được, nhìu ng mình thấy chẳng xứng đáng mà những điều tốt đẹp luôn đến vs họ...Mà biết sao được, có nhiều thứ ko thể thay đổi được thì đành chịu, bản thân thì cứ tiếp tục sống theo cách của mình thôi. Được cái tự bản thân thấy hạnh phúc vui vẻ nên cũng ko đến mức bi quan vì cs.

Nhớ hồi xưa, lúc nào cũng lay lắt, bi thương, sướt mướt, giờ nghĩ lại thấy bùn cười, cũng có chút ngốc ngếch, làm cái bộ dạng đáng thương đó cho ai coi chứ..chỉ có mình tự yêu bản thân mình nhất thôi chứ làm gì có ai coi mình là nhất.

Không có nhận xét nào: