Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016

20161030

Cuối đêm rồi. Thêm ngày nữa lại qua tháng mới.
Tạm biệt tháng 10 nhé. Chúng ta rồi sẽ gặp lại.
Sau 4 tháng quay cuồng với công việc mới, hoàn cảnh mới, giật mình ngẩng đầu nhìn thời gian trôi.. chẳng mấy chốc mà lại hết năm. JJ đi 2 năm thoáng cái là hết rồi.. từng nghĩ phải chăng sau 2 năm sẽ có thêm ng bước cùng mình trên con đường dài phía trc. Có ng sẽ ủng hộ cho sự điên cuồng của mình, chắp thêm đôi cánh để sau 2 năm khi có cơ hội thì mình dễ dàng thực hiện những điều mong muốn đã từng bỏ lỡ. Thế nhưng nhìn lại hóa ra chẳng có gì khác. Có chăng thiếu đi vài ng bên cạnh.. lại cũng tăng thêm vài mối quan hệ chẳng gần đến mức thành bạn.. cũng chẳng quá xa xôi.. có thể vui vẻ được. Có những thứ chẳng thể cưỡng cầu. Đến đâu thì biết đó thôi. Tương lai mà.. ai biết đc.
Cố gắng sống vui vẻ và tốt đẹp nhé. Dù mọi thứ rồi dần nhạt phai hay mình chọn ko trân trọng nữa. Chỉ cần bản thân thấy ổn là được. Cuộc đời này chẳng gì có thể là mãi mãi.. ngoài gia đình là mối quan hệ bền vững nhất thì những thứ khác chỉ là bèo nước gặp nhau. Tan hợp hợp tan chỉ là duyên số... nên cứ bình thản mà đón nhận. Ai cũng có con đường riêng.. cũng có những ích kỷ riêng của mình. Nên sống tốt cuộc đời mình thôi.
Cố lên nhé. Cô gái.☺

Thứ Sáu, 9 tháng 9, 2016

20160909

Bỗng một ngày nhớ đến mình còn chốn này để quay về.
Hôm qua có ng khen viết văn quá hay trong khi bài đó mình copy của ng khác 😂. Nhưng về nơi nhỏ bé này mới thấy thật ra mình viết còn hay hơn ấy chứ. Đọc lại còn tự rưng rưng nc mắt mà.
Khoảng thời gian này có nhiều thay đổi bất ngờ ko vui cũng chẳng đág buồn. Cái đứa nhỏ bước vào đời mình nhẹ nhàng ngọt ngào là thế nhưng lúc ra khỏi cuộc đời mình lại nặng nề như vậy. Nhưng dù sao thì cũng cảm thấy vậy là tốt rồi . Chẳng thể thay đổi hay xóa bỏ quá khứ chỉ có thể tận lực làm biến mất tất cả những j có liên quan. Ai sống đời ng nấy
Chính mình sống vui vẻ với cuộc đời mình là đc.
Công việc mới bận rộn cũng nhiều thử thách hơn. Nhưng nó có ích rất nhiều .. đồng nghiệp cũng đáng yệu. Mong là mọi thứ suôn sẽ và có thể gắn bó thật lâu thật lâu nữa.
Sự kiện của Yoochun làm lung lay cái tương lai về Bora Bora 3 năm sau. Chợt nhìn thấy sản phẩm mới của anh già.. có phải a bảo fans phải giữ vững niềm tin ko. Mong là những ngày tháng còn lại cậu sẽ bình lặng vui vẻ trãi qua và quay trở lại nhé. Dù có nhiều thay đổi nhưng thật lòng vẫn chờ cậu trở về đấy. Cố lên nào.
HS rời nhóm, ban đầu ko ghét cậu ấy nhưng dần dần ko cn thiện cảm. thôi đã đg ai nấy đi thì đừng quan tâm nhau nữa. Cùng sống tốt nhé. Đứa trẻ mình yêu quý. Vẫn luôn mog cậu ấy thành côg và vui vẻ. Thế là đủ rồi.
Tất cả cta đều cùng sống tốt nhé.
9.9.2016

Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

20160428 Ngày đầu sau thất nghiệp

Bằng cách này hay cách khác, hôm nay cũng đã thực hiện được dự định ban đầu, có lẽ ko vui vẻ bằng, ko lãng mạn bằng những gì trong tưởng tượng... nhưng trí tưởng tượng và hiện thực vốn vẫn luôn khác xa nhau, được đến mức này cũng coi như 1 niềm vui nho nhỏ.
Đi trên những con đường đã từng quen thuộc, đến những nơi đã từng quen thuộc, gặp những người đã từng quen thuộc mà bản thân đã vô tình hay cố ý lãng quên... có cảm giác đi ngược lại dòng thời gian, bước lại những khoảng thời gian của mấy năm về trước... chẳng ngờ sau vài năm gặp lại 1 cách ngẫu nhiên mà vẫn có người còn nhớ... dù giờ so với trước cũng đã khác đi rất nhiều...
Sau vài năm ko gặp , ng cũ vẫn ở đó, vẫn làm công việc đó, vẫn sống cuộc sống đó của họ, chỉ có mình khác... khác nhiều thứ...
Công ty cũ giờ đã thành cái tiệm tạp hoá nhỏ bán đủ thứ ngta cần...
Cái khoảng đất trống đầu cỏ dại ngày nào, giờ mọc lên 1 ngôi trường cán bộ khang trang, khoảng rộng phía trước đầy hoa , đầy lá, sạch sẽ , xinh đẹp... chẳng còn nhếch nhác, bụi bẩn như ngày trước...
Con hẻm nhỏ ngày trước thì vẫn thế... cả việc kẹt xe cũng hệt như vài năm trước... nhìn thân thuộc đến lạ... chỉ là, cảnh có như xưa hay không đi nữa thì người đã chẳng còn là người ngày trước...
Sau vài năm tất cả lại trở về con số 0, bắt đầu lại từ điểm xuất phát.. liệu còn đủ thời gian ?

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2016

20160424 Lời hẹn ở Bora Bora

Đừng quên nhé, các cậu có lời hẹn ở Bora Bora sau khi cả 3 đã hoàn tất NVQS, JJ cũng đã đi hết hơn nửa chặng đường rồi, YC đi được 1/3 và có lẽ , để duy trì 1 JYJ thì JS sẽ đến 2017 mới bắt đầu đi NVQS… 4 năm nữa các cậu sẽ đoàn tụ, và lúc đó nhớ giữ lời hẹn ở Bora Bora nhé.
JYJ Reality show… có lẽ cay đắng nhiều hơn niềm vui nhỉ. Khởi đầu chuyến đi làm cứ cười mãi ko thôi nhưng càng về sau càng thấy đau… đến cuối cùng chính là nước mắt, của những fans chúng tôi , và nước mắt chảy ngược vào trong của 3 ng các cậu.
Tôi từng nghĩ mình sẽ yêu thương và ủng hộ cả 5 ng, nhưng rồi thời gian dần qua tôi Bias JJ và chỉ ủng hộ JYJ vì trái tim tôi nhỏ bé lắm, chẳng đủ giành cho 5 ng và vì có lẽ YH vs CM hạnh phúc hay ít nhất là thoải mái hơn 3 ng còn lại.
Khi tôi thấy YC bảo đã rất bất ngờ vì cô bé cấp 2 kia ko nhận ra cậu ấy… lúc đầu cũng nghĩ bình thường thôi, nhưng rồi chợt nhận ra, có lẽ đó là nỗi đau của cậu ấy khi họ ko thể xuất hiện trên TH ở bất cứ show nào ngoại trừ những bộ phim họ tham gia, dù nhạc họ có hay bao nhiêu, cho dù họ có bao nhiêu fan, cho dù họ bán được bao nhiêu album đi nữa.. thì có lẽ trong nhiều nhiều năm nữa hoặc có khi đến tận những ngày cuối cùng của sự nghiệp họ, họ vẫn phải chịu nỗi bất công ấy và ko thể nào được 1 lần được xuất hiện trên các show TH.
Khi JS hát It’ll be ok… có lẽ cậu ấy phải kềm nén lắm để ko rơi nước mắt, cả hai ng kia cũng vậy… họ cũng như tôi, cũng chỉ gần 30 tuổi thôi, và ở cái thời điểm 7 8 năm về trước, khi họ chỉ mới bắt đầu cuộc đời của mình, trong những năm tháng thanh xuân đẹp nhất của mình, họ bị bản trở, bị chèn ép , gần như những kẻ đó muốn ba con ng đó biến mất hoàn toàn khỏi showbiz… những kẻ dám chống lại SM… 3 ng đã rất mạnh mẽ khi ngoài fan, ngoài gia đình ra, thì chẳng một ai ủng hộ họ….hay cho dù có ủng hộ cũng k thể làm được gì… những năm tháng trẻ dại non nớt đó, nhưng lại phải chống lại cả 1 thế lực có sức mạnh thao túng nhiều thứ. Họ vẫn ko gục ngã.. nhưng … có lẽ cũng đau nhiều lắm, cũng tổn thương nhiều lắm và chắc có lẽ cũng ko ít lần muốn từ bỏ. Thật biết ơn vì họ có thể vững tin và đứng vững cho đến bây giờ.
Từng câu, từng lời bộc bạch của 3 người về những khoảng thời gian khó khăn đó, họ có thể bình thản nhắc đến, ng ko biết có lẽ  ko cảm nhận được , nhưng những ng đã cùng họ trải qua những năm tháng đó..cùng bước đi, cùng cười, cùng khóc và cũng thật bất lực khi ko thể làm gì để có thể giúp họ… đó là nỗi đau chung của chúng tôi, là niềm nuối tiếc lớn nhất và cũng là nỗi hận sâu sắc giành cho những kẻ đó.
JJ đi cũng được hơn 1 năm, đến cuối năm nay cậu ấy trở về rồi, về thay cho cậu em nhỏ JS hoàn thành nốt nghĩa vụ của mình, dạo trước cứ thắc mắc sao JS ko đi luôn để khoản thời gian 3 ng tụ họp được sẽ ngắn lại, nhưng giờ thì đã hiểu, có lẽ đó là lời hẹn ước của 3 ng, đi rồi vẫn phải có ng ở lại để duy trì cái tên JYJ. Như đã nói, nếu cả 3 cùng nhập ngũ thì sau 2 năm, cái tên JYJ ko còn nữa, phải có ng ở ngoài để JYJ vẫn còn đó.
Sẽ chờ, cho dù có phai nhạt theo thời gian, nhưng sẽ chờ ngày 3 ng đoàn tụ, chờ ngày 3 ng khoe ảnh đi Borabora, được ng ta nồng nhiệt tiếp đón, được ngta đeo những vòng hoa xinh đẹp vào cổ.. để lại thấy được nụ cười hạnh phúc của cả 3 ng, cho dù khi đó cta đều đã đi quá nửa cuộc đời mình… nhưng có lẽ hạnh phúc thì ko phân biệt tuổi tác nhỉ..

Nhớ nhé, lời hẹn 1 tháng sau khi JS xuất ngũ cùng đi Borabora.

Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

20160417 Cái gì rồi cũng rời xa

Góc nhỏ để trân trọng kỷ niệm về anh "Forever Young" thế mà lâu lâu lại phát hiện vài cái ảnh bị biến mất.. và hôm nay còn lại cái cuối cùng. Đang tự hỏi đến khi nào thì cái link cuối cùng cũng ko còn nữa... chỉ còn lại 1 góc trống rỗng, 1 dòng đơn giản mà ngoài cái ng post nó thì chẳng biết ai đã từng tồn tại ở cái góc nhỏ xíu đó. 
Gần 6 năm rồi anh nhỉ, thành cát bụi thật sự rồi, em chẳng biết nữa, thỉnh thoảng trong thoáng chốc vẫn nghĩ về cái tên Park Yong Ha.. đôi lúc giọng của anh lại cất lên trog cái list nhạc gần 200 bài của em. Cảm giác ko còn đau như khi đó nữa, giờ thì nghe 1 cách bình thản, một bản nhạc hay nhưng buồn, và ng hát nó thì đang nằm yên trong lòng đất nơi đó. 
Em của hiện tại và của 6 năm trước hình như lại phải bắt đầu lại từ đầu anh ạ. Em từ bỏ rồi ko cố gắng níu kéo cũng như 6 năm trước. Trong cái môi trường em ko thể hoà nhập thì em lựa chọn rời bỏ dù em đã từng đặt rất nhiều tâm huyết vào đó. Hối hận thì cũng ko có chút nào, e vẫn tin mình quyết định đúng, chỉ là.. phía trước làm em lo sợ...cái gì sẽ đợi em ở con đường đó.. khi em bước vào thì liệu có quá nhiều chông gai, liệu em có thể tìm được chốn dừng chân mà ko làm e thêm lần nữa hối hận.
Hình như con ng khi ngta yên ổn quá lâu thì khi bắt đầu 1 cái gì mới thì họ thường lo sợ anh ạ, em cũng thế, em lo lắng nhiều thứ vì bản thân em còn nhiều thiếu sót, và hình như em chưa từng đặt hết tâm huyết cùng tình yêu của mình vào công việc. Em chẳng yêu cái nghề này dù em gắn bó với nó bao năm và có thể cả những năm sau này nữa... Đây chắc là đứng núi này trông núi nọ, có lẽ vì thế mà e chẳng thể nào thành công được anh nhỉ?