Bằng cách này hay cách khác, hôm nay cũng đã thực hiện được dự định ban đầu, có lẽ ko vui vẻ bằng, ko lãng mạn bằng những gì trong tưởng tượng... nhưng trí tưởng tượng và hiện thực vốn vẫn luôn khác xa nhau, được đến mức này cũng coi như 1 niềm vui nho nhỏ.
Đi trên những con đường đã từng quen thuộc, đến những nơi đã từng quen thuộc, gặp những người đã từng quen thuộc mà bản thân đã vô tình hay cố ý lãng quên... có cảm giác đi ngược lại dòng thời gian, bước lại những khoảng thời gian của mấy năm về trước... chẳng ngờ sau vài năm gặp lại 1 cách ngẫu nhiên mà vẫn có người còn nhớ... dù giờ so với trước cũng đã khác đi rất nhiều...
Sau vài năm ko gặp , ng cũ vẫn ở đó, vẫn làm công việc đó, vẫn sống cuộc sống đó của họ, chỉ có mình khác... khác nhiều thứ...
Công ty cũ giờ đã thành cái tiệm tạp hoá nhỏ bán đủ thứ ngta cần...
Cái khoảng đất trống đầu cỏ dại ngày nào, giờ mọc lên 1 ngôi trường cán bộ khang trang, khoảng rộng phía trước đầy hoa , đầy lá, sạch sẽ , xinh đẹp... chẳng còn nhếch nhác, bụi bẩn như ngày trước...
Con hẻm nhỏ ngày trước thì vẫn thế... cả việc kẹt xe cũng hệt như vài năm trước... nhìn thân thuộc đến lạ... chỉ là, cảnh có như xưa hay không đi nữa thì người đã chẳng còn là người ngày trước...
Sau vài năm tất cả lại trở về con số 0, bắt đầu lại từ điểm xuất phát.. liệu còn đủ thời gian ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét