Ngồi xem lại khoảnh khắc vui vẻ trong show cũ của YSvs EJ bỗng chạnh lòng.
Con người ai rồi cũng sẽ lớn lên, già đi, và mọi thứ cũng đều sẽ trôi qua và ko thể nào lặp lại lần nữa. Cho dù có những niềm vui mới tương tự lại sẽ đến thì cũng đã ko còn là khoảnh khắc khi đó nữa rồi. Những đứa trẻ đáng yêu, vui vẻ ngày đó giờ đã thêm vài tuổi, đã chững chạc hơn, có nhiều điều hơn phải suy nghĩ, phải làm, phải theo đuổi, dù muốn hay ko muốn. Ko phải ko muốn chấp nhận sự thật rằng cái gì đã qua đều đã thành hồi ức, và những hồi ức tốt đẹp đó cũng chỉ nằm lại trong trí nhớ, trong những thước phim ghi lại kia.. còn lại, cứ như nước chảy mây trôi, chẳng bao giờ là dòng nước ban đầu hay cụm mây lúc đó nữa.
Bản thân mình cũng vậy, vài năm qua đi thì cũng ko còn là cô gái trẻ nhiều mơ mộng ngày đó. Cái thực tại cuộc sống đầy phũ phàng này đã mài dũa bản thân trơ lì hơn. Có lúc ngỡ là mọi thứ vẫn ko thay đổi, nhưng chỉ cần dừng lại, nhìn lại những gì đã qua, hiện tại, và những gì đan chờ đợi ở tương lai... ta vẫn chẳng là ta ngày cũ, và cũng ko chắc sẽ là ta của tương lai.
Chẳng biết mong đợi điều gì, điều gì đang thực sự mong muốn, đang có cái gì nhất định phải thực hiện được mà phải bất chấp tất cả để cố gắng...hình như ko có... vẫn cứ loay hoay mãi giữa cuộc sống biến hoá ko ngừng này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét