Bình thường thấy mình bao nhiêu là bạn bè, nhưng có những lúc lại thấy trống vắng vô cùng..có lúc nhìn lại khi mình buồn thì ko tìm được ai để thực sự hiểu được mình cả..nhưng có lẽ đó cũng là chiện thường tình thôi, cũng không cố chấp nữa...có những thứ dù có cố tìm kiếm thì vẫn mãi mãi ko tìm được..có lẽ cuộc đời này được gắn với một chữ duyên phận chăng..có những lúc dù ta cố gắng vẫn ko có được, nhưng cũng có những lúc ta tưởng chừng như mình ko cần đến thì mình lại có được...cũng không biết thế nào nữa...cuộc sống thực sự là quá nhiều thứ phức tạp....nó làm ta nhìu lúc mỉm cười vô cùng hạnh phúc, cảm thấy mình vuiđến lúc ngủ vẫn mơ thấy vui vẻ..nhưng cũng có những lúc tự dưng thấy mình cô đơn lạc lõng trong chính gia đình mình...bạn bè mình.. những người xung quanh mình....
Có nhìu lúc thấy bạn bè hỉu mình vô cùng nhưng cũng có những lúc thấy họ thực sự ko hiểu về mình, ko chút nào cả...có những lúc mình trút hết lòng mình ra, nhưng rồi..cái mình nhận lại được lại làm mình thất vọng..không bao giờ mún chia sẽ nữa....thực sự là cũng ko thể trách ai được..mỗi ng lun có những vấn đề riêng của họ..mình ko thể ép buộc mn lúc nào cũng phải lo lắng hay thấu hiểu cho mình được...chính bản thân mình cũng thấy mình cũng sống thật vô tình với mọi ng mà..làm sao được chứ...
Có lẽ cái gì cũng trướck hi nói ng khác thì mình hãy nhìn lại chính mình cái đã..than thân trách phận nhưng bản thân lại ko biết cố gắng..cứ trách sao cuộc đời bất công, trách sao mình ko có được số phận tốt đẹp, hạnh phúc vui vẻ như bao người..nhưng rồi cũng chấp nhận được mà..chấp nhận được bởi vì ...đó chính là cuộc sôgs..và con đường đi của mình luôn là do mình tự lựa chọn..kết quả có thế nào cũng ko được trách bất cứ ai...
Có nhìu lúc thấy bạn bè hỉu mình vô cùng nhưng cũng có những lúc thấy họ thực sự ko hiểu về mình, ko chút nào cả...có những lúc mình trút hết lòng mình ra, nhưng rồi..cái mình nhận lại được lại làm mình thất vọng..không bao giờ mún chia sẽ nữa....thực sự là cũng ko thể trách ai được..mỗi ng lun có những vấn đề riêng của họ..mình ko thể ép buộc mn lúc nào cũng phải lo lắng hay thấu hiểu cho mình được...chính bản thân mình cũng thấy mình cũng sống thật vô tình với mọi ng mà..làm sao được chứ...
Có lẽ cái gì cũng trướck hi nói ng khác thì mình hãy nhìn lại chính mình cái đã..than thân trách phận nhưng bản thân lại ko biết cố gắng..cứ trách sao cuộc đời bất công, trách sao mình ko có được số phận tốt đẹp, hạnh phúc vui vẻ như bao người..nhưng rồi cũng chấp nhận được mà..chấp nhận được bởi vì ...đó chính là cuộc sôgs..và con đường đi của mình luôn là do mình tự lựa chọn..kết quả có thế nào cũng ko được trách bất cứ ai...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét