Trong sâu thẳm mỗi con ng có lẽ đều lunô tồn tại một góc nào đó cho riêng mình, mãi mãi ko bao giờ có ai có thể chạm tới được. Ở nơi đó, chôn giấu những kỉ niệm mà cả đời ng ta ko thể quên được, hay những tình yêu, hận thù , đố kị, ích kỉ , tất cả những gì ko thể chia sẽ được, tất cả những gì ko thể nói ra được với ai, tất cả, cứ thế mà dồn lại, được cất giữ nơi tận sâu đó, ko có ai, cũng ko có gì có thể làm ảnh hưởng đến....
Nhưng đến một ngày, cái góc đó quá lớn, lớn đến nỗi ko thể nào chứa thêm gì nữa thì sao đây? ko bao giờ có thể mãi mãi sống thanh thản được, cũng ko bao giờ có cái gì mình cũng đều chia sẽ được, thì những tình yêu, thù hận, căm ghét, ích kỉ đó, sẽ chôn giấu thế nào đây? nơi nào để chứa đựng nó đây?
Thật sự ko biết, cũng thật sự ko hiểu được, bản thân mình rồi sẽ thế nào? rồi đây cuộc đời mình sẽ ra sao? những điều ko thể nói ra được ấy, nó sẽ đi về đâu đây?..
Thật kì lạ, con ng ta, cứ càng lớn lại càng có nhìu đau khổ, hay chỉ mình ta cảm nhận thế thôi, góc khuất trong con ng ta đã sớm bị lấp đầy rồi, đầy đến nỗi ko thể có chỗ nào để cố nhét thêm vào...
nhưng tâm sự thì vẫn còn đó, ngày qua ngày nó càng nhìu thêm, làm sao trút bỏ được, làm sao để quên, làm sao để sống thanh thản đây?
Bao nhiu lo lắng, đau khổ, bao nhiu uất hận giành cho cuộc đời này, làm sao kìm nén được, nhưng lại ko thể bộc lộ, thế thì phải làm sao đây?
Nhưng đến một ngày, cái góc đó quá lớn, lớn đến nỗi ko thể nào chứa thêm gì nữa thì sao đây? ko bao giờ có thể mãi mãi sống thanh thản được, cũng ko bao giờ có cái gì mình cũng đều chia sẽ được, thì những tình yêu, thù hận, căm ghét, ích kỉ đó, sẽ chôn giấu thế nào đây? nơi nào để chứa đựng nó đây?
Thật sự ko biết, cũng thật sự ko hiểu được, bản thân mình rồi sẽ thế nào? rồi đây cuộc đời mình sẽ ra sao? những điều ko thể nói ra được ấy, nó sẽ đi về đâu đây?..
Thật kì lạ, con ng ta, cứ càng lớn lại càng có nhìu đau khổ, hay chỉ mình ta cảm nhận thế thôi, góc khuất trong con ng ta đã sớm bị lấp đầy rồi, đầy đến nỗi ko thể có chỗ nào để cố nhét thêm vào...
nhưng tâm sự thì vẫn còn đó, ngày qua ngày nó càng nhìu thêm, làm sao trút bỏ được, làm sao để quên, làm sao để sống thanh thản đây?
Bao nhiu lo lắng, đau khổ, bao nhiu uất hận giành cho cuộc đời này, làm sao kìm nén được, nhưng lại ko thể bộc lộ, thế thì phải làm sao đây?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét