Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

Con yêu ba....

Có lẽ đã lâu lắm rồi, có thể nói là nhiều năm rồi cái câu này mình mới muốn nói lại...

Một khoảng thời gian dái rất dài, con chẳng biết con có còn yêu thương ba nữa hay ko?

Rất nhiều chuyện đã xảy ra trong gia đình chúng ta....

Ngày con còn bé, con rất thương ba, thương rất nhiều...

lúc đó ba cũng rất thương con ba nhỉ?

lúc đó con còn bé , ngây thơ chưa hiểu nhiều chuyện,...trong đầu óc non nớt của mình đơn giản con nghĩ ng ta tốt với mình thì mình tốt lại,..
ba thương con thì con thương ba lại...

tuy còn bé nhưng đôi khi suy nghĩ của con ko đơn giản như những bạn bè cùng tuổi mình, đơn giản vì con sinh ra trong một gia đình ko bình thường như các bạn...

ba ko giống những ng cha khác...

con ko hiểu li do tại sao, nhưng ba lại thik uống rượu nhiều như thế...

cả kí ức tuổi thơ con, cho đến tận khi lớn lên...điều con nhớ nhất vẫn chỉ là những lần ba đi uống rượu về quậy phá, mắng chửi mẹ, thậm chí là đập đố đạt trong nhà...

một tuổi thơ ko êm đềm, có lẽ vì vậy mà lớn lên con sống hướng nội, thiếu tự tin vào bản thân...rồi nhiều khi con cảm thấy con rất hận ba..có khi con còn cầu mong cho ba chết đi....để mẹ ko khổ nữa, để con ko phải sợ hãi hay lo lắng mỗi khi ba đi nhậu nữa....

nhưng lại cũng có lúc con đau lòng đến rơi nước mắt khi chứng kiến ba mẹ đi làm cực khổ để lấy tiền nuôi bọn con ăn học...

những đồng tiền ngày xưa kiếm vất vả, con đi học xa đôi lúc lại buồn lại khóc...nhưng cũng có những lúc quá vô tư, tiêu xài những đồng tiền ấy ko tiếc tay, mà lại vô tư chả suy nghĩ gì cả....đôi khi lại còn trách ba mẹ, trách số phận ko cho con được sung sướng...ko cho con một gđ giàu có như bạn bè...

rồi bao nhiêu năm qua đi , con cũng ko biết là con yêu ba nhiều hơn hay hận ba nhiều hơn, chỉ biết kể từ hôm qua...con quyết định mình sẽ chỉ yêu thương ba thôi, con ko có gì để hận ba cả...chỉ có thương yêu và kính trọng....cho dù ba chỉ là một ng cha bình thường nhiều khuyết điểm, một ng nông dân lam lũ...ko có nhiều tiền, ko ăn mặc sang trọng...nhưng với con ba là ng ba duy nhất...

bởi vì sao uwh, vì con cảm động ba ah, con biết mình rất dễ cảm động trước những gì ng khác làm cho mình..nhưng ba thì đặc biệt hơn những ng khác nhiều, nhiều lắm vì ba ko phải là ng khác, mà là ba của con...trong trời mưa to như vậy, nước lớn như vậy...với cái xe cùi của mình nhưng ba vẫn ra đón con về....đoạn đường ấy, con sẽ ko bao giờ quên ba ah...đoạn đường mà con tìm lại tình yêu thương thật sự cho ng chả của mình, sau bao nhiêu năm trời con lãng quên nó , hay cố tình lãng quên nó......

"Ba ah, con chỉ muốn nói con yêu ba...."

Dù ko thể thốt ra thành lời được , nhưng con viết những dòng này, cho chính con,cho một sự khẳng định...cho con nhớ mãi ngày hôm qua, hôm nay và nó sẽ mãi là kí ức đẹp trong đời con....


Không có nhận xét nào: