Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Hai, 9 tháng 8, 2010

ngày 09 , trời âm u....

Mình rảnh quá ko bít làm gì ngỗi ngẫm lại đời mình trong hơn 20 năm qua, xem thử mình đã sống như thế nào?????????

hôm nay mình nghĩ đến những Blog mình đã lập..
.
thật sưu mình đã tự lập cho mình rất nhìu blog , nhưng thật sự chưa có nơi nào mà mình hoàn toàn có thể trải lòng ra , nói lên tất cả những suy nghĩ của mình...

vì sao ư?

Câu trả lời rất đơn giản , mình sợ , mình sợ có một ngày nào đó , có một ai đó ko nên nhưng lại đọc được những gì mình đã viết...

ngốc thật...chẳng phải viết ra là muốn có ng đọc sao? sao lại sợ chứ?

bản thân mình vốn sống khép kín , ko muốn chia sẻ với mọi ng nhiều , cũng ko muốn mọi ng biết nhiều về mình...thế nhưng suốt ngày lại đòi hỏi ng ta phải hiểu mình...việc này thật khó quá....

sao nhỉ , cuộc sống của mình ngoài công việc và gia đình ra chỉ còn niềm đam mê duy nhất là internet

trên i mình khám phs được nhiều thứ ...nói được nhiều điều mà mình ko thể mở miệng nói với ai cả...

chỉ có khi ở cùng với những ng thân yêu nhất của mình và trên internet mình mới chính là mình ...ko rụt rè , e sợ, ko thiếu tự tin vào bản thân...

bởi vì , ở nhà , mình có nói bất kỳ điều gì , dù có sai đi nữa thì cũng ko có ai trách mình ... trên i cũng thế , gặp toàn ng lạ , ko sợ họ biết về mình ...từ đó có thể bày tỏ được cảm xúc của chính mình mà ko sợ bị cười nhạo hay chê bai...

dạo này tự dưng ko thèm quan tâm đến cái gì khác ngoài trang web mới phát hiện gần đây
tên nó là krfilm.net , diễn đàn Keeping Smile Together...ở đó mình có thể chia sẻ rất nhiều suy nghĩ của mình với những ng cùng sở thích như mình....

có thể nói rất nhiều điều , bình luận về những điều mình yêu thích...

mình nhớ một ng, anh ấy là DV-CS , chẳng liên quan gì đến mình cả , nhưng mình lại yêu mến anh ấy...cái ngày mà mình nghe nói anh ấy đã chết.. .có lẽ sẽ ko thể nào quên được...lúc đó mình đã khóc rất nhiều, lúc đó mói phát hiện lần đầu tiên mình yêu mến một ng ko phải gia đình mình nhiều đến vậy....nhưng anh ấy vĩnh viễn ra đi rồi....

bản thân mình hàng ngày vào web, xem những gì liên quan đến anh ấy...nhưng mà mình ko bị điên đâu nhé...mình vẫn sống tốt...vẫn yêu mến những ng khác , vẫn quan tâm đến nhiều vấn đề khác...đúng là mình có buồn nhưng đo ko phải là kết thúc cuocj sống của mình...chỉ là dành một phần trong tim mình cho ng đã ra đi mãi mãi thui...

mình đang nói gì thế nhỉ, toàn chuyện vẩn vơ...nhưng ko sao , đây là blog của mình mà...nói gì là quyền của mình...

Không có nhận xét nào: