Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Cuộc đời tôi bao năm qua luôn lưng chừng giữa hạnh phúc và đau thương, tôi luôn sống giữa ranh giới của niềm vui với nỗi buồn, lúc tôi muốn bản thân vui vẻ, vô hình chung tôi quên mọi thứ thực tế tàn nhẫn trong cuộc sống kia.. sống những ngày đầy vui vẻ, hạnh phúc... nhưng cũng có những lúc chạnh lòng.. tôi cảm thấy mình chơi vơi giữa dòng đời... nơi nào giành cho tôi, người nào sẽ bước vào cuộc đời tôi, để trái tim đơn độc đầy bất an này của tôi ko còn thấy cô đơn và bất an nữa...

Có một quyển sách đã viết

"Tình cảm của con người cũng có giới hạn của nó, thay vì đem quan tâm yêu thương san sẻ cho cả ngàn ng, mỗi ng chỉ được chút tình cảm ít ỏi như vậy, thì chi bằng đem gom hết lại như nước nhỏ sông dài mà trao cho những người đáng được mình yêu thương nhất"

Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010

Cuối năm...........

Hôm nay đã 28 rồi, chỉ còn ba ngày nữa thôi, sẽ bước sang một năm mới...thật sự rất mong đợi năm mới này, mong mình sẽ có một cuộc sống mới, một công việc mới, những ng bạn mới...để có thể quên đi cái thời gian mệt mỏi bây giờ...sao chứ , một năm trời vất vả làm việc, cũng sắp kết thúc rồi, nhưng càng đến gần thì càng thấy mệt mỏi..mong đợi cũng nhìu nhưng lo s cuũng chẳng thua kém là mấy...thật mệt mỏi quá...đôi lúc có những chuyện chỉ có thể giữ trong lòng, hoặc cũng chỉ có thể dùng hình thức này để bày tỏ thôi...khó có thể chia sẽ cũng với ai được...công việc thì chưa đâu ra đâu cả, lại gặp toàn những ng ko biết chuyện thôi...làm việc chả ra làm sao...làm cho mình cảm thấy ngày càng chán ghét...chẳng thể thik ứng được với cái kiểu làm việc nơi này...càng cuối năm lại càng cần phải thể hiện sự hợp tác ăn ý với nhau, nhưng từ trên xuống dưới chẳng ra làm sao hết...cái gì mà cố gắng chứ..nơi này chẳng đáng để mình cố gắng..chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi, sẽ kết thúc tất cả, sẽ đi được thôi...sẽ đến một khung trời mới, có thể sẽ cực khổ hơn nơi này, có thể sẽ gặp nhìu uất ức hơn nữa chăng, nhưng ta vẫn muốn một lần cố gắng, một lần thử thách bản thân...sống mãi trong sự lo lắng của mn rồi, thử một lần bước ra cuộc đời xem sao? dù có thành công hay thất bại, cũng vẫn là do ta lựa chọn, cũng sẽ ko oán trách bất kỳ ai, để ta gặp phải hoàn cảnh như ngày hôm nay...quyết định đầu đới của ta là sai lầm, thế thì phải cố gắng mà sữa chữa nó, cố gắng để ko lặp lại sai lầm đó thêm lần nào, cũng cố gắng ko tự kéo dài sai lầm đau khổ cho bản thân...ra đi là cách tốt nhất, cho chính mình, cũng như cho những kẻ ko thik sự tồn tại của mình...phải đi chứ, đi để biết thế giới bên ngoài kia như thế nào, phải đi để còn tìm mục tiêu mà phấn đấu, phải đi để tìm cho minyhf lí tưởng sống mà mình mong muốn...phải đi để đứng vững trên chính đôi chân của mình, để mỗi lần vấp ngã, lại có thể tự đứng dậy ,almf lại từ đầu...ta sẽ cố gắng, cố gắng để vượt qua tất cả, cố gắng để có một khởi đầu mới, cố gắng để ít nhất thấy rằng mình đã làm hết sức rồi, cố gắng để bản thân sau này ko còn phải hối hận, cố gắng để khi đứng cùng bạn bè, cho dù ta có thua họ về cái gì đi nữa, cũng ko thua về ý chí...cố lên...phải cố hết sức mình chứ nhỉ??????????

Không có nhận xét nào: