Đừng quên
nhé, các cậu có lời hẹn ở Bora Bora sau khi cả 3 đã hoàn tất NVQS,
JJ cũng đã đi hết hơn nửa chặng đường rồi, YC đi được 1/3 và có lẽ ,
để duy trì 1 JYJ thì JS sẽ đến 2017 mới bắt đầu đi NVQS… 4 năm nữa các
cậu sẽ đoàn tụ, và lúc đó nhớ giữ lời hẹn ở Bora Bora nhé.
JYJ Reality
show… có lẽ cay đắng nhiều hơn niềm vui nhỉ. Khởi đầu chuyến đi làm cứ
cười mãi ko thôi nhưng càng về sau càng thấy đau… đến cuối cùng chính
là nước mắt, của những fans chúng tôi , và nước mắt chảy ngược vào
trong của 3 ng các cậu.
Tôi từng
nghĩ mình sẽ yêu thương và ủng hộ cả 5 ng, nhưng rồi thời gian dần
qua tôi Bias JJ và chỉ ủng hộ JYJ vì trái tim tôi nhỏ bé lắm, chẳng đủ
giành cho 5 ng và vì có lẽ YH vs CM hạnh phúc hay ít nhất là thoải mái
hơn 3 ng còn lại.
Khi tôi thấy
YC bảo đã rất bất ngờ vì cô bé cấp 2 kia ko nhận ra cậu ấy… lúc đầu
cũng nghĩ bình thường thôi, nhưng rồi chợt nhận ra, có lẽ đó là nỗi
đau của cậu ấy khi họ ko thể xuất hiện trên TH ở bất cứ show nào ngoại
trừ những bộ phim họ tham gia, dù nhạc họ có hay bao nhiêu, cho dù họ
có bao nhiêu fan, cho dù họ bán được bao nhiêu album đi nữa.. thì có lẽ
trong nhiều nhiều năm nữa hoặc có khi đến tận những ngày cuối cùng của
sự nghiệp họ, họ vẫn phải chịu nỗi bất công ấy và ko thể nào được
1 lần được xuất hiện trên các show TH.
Khi JS hát
It’ll be ok… có lẽ cậu ấy phải kềm nén lắm để ko rơi nước mắt, cả
hai ng kia cũng vậy… họ cũng như tôi, cũng chỉ gần 30 tuổi thôi, và ở
cái thời điểm 7 8 năm về trước, khi họ chỉ mới bắt đầu cuộc đời của
mình, trong những năm tháng thanh xuân đẹp nhất của mình, họ bị bản
trở, bị chèn ép , gần như những kẻ đó muốn ba con ng đó biến mất hoàn
toàn khỏi showbiz… những kẻ dám chống lại SM… 3 ng đã rất mạnh mẽ
khi ngoài fan, ngoài gia đình ra, thì chẳng một ai ủng hộ họ….hay cho
dù có ủng hộ cũng k thể làm được gì… những năm tháng trẻ dại non nớt
đó, nhưng lại phải chống lại cả 1 thế lực có sức mạnh thao túng nhiều
thứ. Họ vẫn ko gục ngã.. nhưng … có lẽ cũng đau nhiều lắm, cũng tổn
thương nhiều lắm và chắc có lẽ cũng ko ít lần muốn từ bỏ. Thật biết
ơn vì họ có thể vững tin và đứng vững cho đến bây giờ.
Từng câu,
từng lời bộc bạch của 3 người về những khoảng thời gian khó khăn đó,
họ có thể bình thản nhắc đến, ng ko biết có lẽ ko cảm nhận được , nhưng những ng đã cùng
họ trải qua những năm tháng đó..cùng bước đi, cùng cười, cùng khóc và
cũng thật bất lực khi ko thể làm gì để có thể giúp họ… đó là nỗi
đau chung của chúng tôi, là niềm nuối tiếc lớn nhất và cũng là nỗi
hận sâu sắc giành cho những kẻ đó.
JJ đi cũng
được hơn 1 năm, đến cuối năm nay cậu ấy trở về rồi, về thay cho cậu
em nhỏ JS hoàn thành nốt nghĩa vụ của mình, dạo trước cứ thắc mắc
sao JS ko đi luôn để khoản thời gian 3 ng tụ họp được sẽ ngắn lại, nhưng
giờ thì đã hiểu, có lẽ đó là lời hẹn ước của 3 ng, đi rồi vẫn phải
có ng ở lại để duy trì cái tên JYJ. Như đã nói, nếu cả 3 cùng nhập
ngũ thì sau 2 năm, cái tên JYJ ko còn nữa, phải có ng ở ngoài để JYJ
vẫn còn đó.
Sẽ chờ,
cho dù có phai nhạt theo thời gian, nhưng sẽ chờ ngày 3 ng đoàn tụ, chờ
ngày 3 ng khoe ảnh đi Borabora, được ng ta nồng nhiệt tiếp đón, được
ngta đeo những vòng hoa xinh đẹp vào cổ.. để lại thấy được nụ cười hạnh
phúc của cả 3 ng, cho dù khi đó cta đều đã đi quá nửa cuộc đời mình…
nhưng có lẽ hạnh phúc thì ko phân biệt tuổi tác nhỉ..
Nhớ nhé,
lời hẹn 1 tháng sau khi JS xuất ngũ cùng đi Borabora.